Chúng tôi đã thực sự choáng váng khi bước vào một công ty TNHH ngay trung tâm quận Phú Nhuận - TP HCM, ở đó không hề có bàn giấy văn phòng mà chỉ thấy hàng chục cô gái ăn mặc hở hang, sẵn sàng thoát y và chiều tới Z khi khách có nhu cầu. Mại dâm núp bóng… công ty TNHH với những màn ăn chơi thác loạn đến nỗi ít người có thể tưởng tượng ra đang hoạt động ngang nhiên thách thức dư luận và trở thành một kiểu “lầu xanh” mới…
Clip ghi nhận tại một "công ty TNHH" ngay trung tâm quận Phú Nhuận.
Kỳ I: Hát mỏi tay và những màn thoát y thác loạn
Đến công ty TNHH để… “mỏi tay”
Chúng tôi (PV) đến công ty TNHH… (trên đường Phan Xích Long, phường 7 quận Phú Nhuận) ngay mặt đường lớn với anh bạn tên L - một tay chơi Sài Gòn sành sỏi. Trước đó, L đã gọi điện “đặt hàng” trước nên vừa bước vào thì T - quản lý ở đây đã chạy đến tay bắt mặt mừng.
Biển hiệu của công ty không hề đề kinh doanh gì, mặt bằng tầng 1 chỉ có chỗ để xe và bảo vệ gác cửa, chúng tôi nhanh chóng được quản lý dẫn đi thang máy lên tầng 4. Ở đó là một thế giới khác. Căn phòng rộng chừng 20m, chiếc bàn gỗ lớn đặt ở giữa, trên đã để la liệt các gói đồ khô làm thức nhắm.
Dãy ghế nềm màu đen hình chữ U ôm sát tường, chiếc TV gắn trên tường màn hình khá nhỏ, trông không có vẻ gì là một phòng để hát karaoke, cũng bởi không ai vào đây chỉ để hát.
Chưa ngồi ấm chỗ với vài ba câu chuyện xã giao, quản lý T đi ra và nói “Anh đợi em tí”. Khoảng chừng 5 phút sau quản lý T mở cửa lễ phép nói: “Mời các anh chọn đào”.
Lần lượt khoảng 20 em đào, ăn mặc hở hàng phô bày da thịt, môi son má phấn diễu một vòng rồi đứng trước mặt chúng tôi, đủ những gầy béo, cao thấp, nhưng nhìn chung độ tuổi chỉ khoảng mười tám đôi mươi. L ghé tai bảo: “Anh muốn “check” hàng cứ gọi các em đến cởi đồ sờ nắn thoải mái”.
Ngắm nghĩa một lúc, ra vẻ chưa vừa ý, L hất hàm bảo quản lý: “Cho tốp khác lên đi”. Quản lý khom người nhã nhặn: “ông anh hôm nay kỹ tính thế, đây là toàn các em đã tuyển chọn rồi”.
Tôi gọi quản lý T lại và dặn: “Hôm nay anh đi tiếp đối tác làm ăn nên em tuyển chọn cho anh các em chân dài chịu chơi nhé”. Quản lý T: “Dạ”. Và tôi cũng không quên bo cho quản lý T 500 ngàn đồng. Sau đó, theo tìm hiểu thì phóng viên được biết chủ nhà hàng này tên Th., người ta thường gọi là “Th. Lùn”.
|
Khách lựa chọn "đào". |
Đám “đào” kia quay gót ra, lại một tốp khoảng hai mươi em diễu vào, vẫn ngồn ngộn thịt da son phấn. Tôi không ngờ ở đây lại có nhiều “đào” như vậy, chẳng khác nào một siêu thị hàng người.
L cho biết ông chủ của nơi này có một hệ thống rất nhiều “công ty TNHH” trên địa bàn quận 1 và quận Phú Nhuận nên hàng ngày số đào được điều động, luân chuyển từ “công ty” này sang “công ty” khác rất lớn. Quy mô của nó cỡ một tập đoàn với nhiều công ty con có “nhân lực” lên tới con số hàng trăm “đào”.
L đã chọn được mấy “đào”. Vừa ngồi cạnh L, lập tức cô “đào” có mái tóc vàng hoe mặc váy ngắn cũn cho tay lên người L “đi du lịch”.
Màn dạo đầu này vừa thử độ ăn chơi của khách vừa kiểm tra xem có thủ hàng nóng hay không. Các loại nắp bia được mở liên tục, tiếng “bụp” “bụp” kèm theo tiếng xé vỏ các loại bao đựng đồ khô, thức ăn nhanh.
|
Rót bia cho khách. |
Chúng tôi có 4 người, chỉ trong khoảng 8 phút, hai két bia Sài Gòn và Tiger đã được khui hết ra. Giá bia và đồ ăn ở đây được tính với giá cắt cổ, một lon bia 38.000 đồng (giá nhà hàng cao cấp cũng chỉ 22.000đ/lon), nên các “đào” tìm mọi cách, thủ thuật để khui bia, xé đồ ăn càng nhiều càng tốt.
Uống được dăm bảy lon, tay quản lý chạy vào nói: “Nào, các em đi siêu thị”. Tôi đang ngơ ngác không hiểu vì sao các “đào” lại đi siêu thị vào lúc này thì L tinh quái nháy mắt: “Rồi sẽ biết”.
Các đào chạy ra khỏi phòng, một lúc sau quay lại, trên người chỉ còn những mảnh vải ngắn cũn cỡn, nội y đã được cởi hết. Hoá ra “đi siêu thị” là cởi hết nội y và sẵn sàng không mảnh vải che thân nếu khách chịu bo.
Karaoke được bật lên và những cô “đào” cũng cầm míc hát. Nhưng giọng hát đều rất dở vì các “đào” vốn chỉ quen hát bằng tay. Karaoke ở đây cũng không có giấy phép nên được gắn ngầm trong tường, chất lượng âm thanh khá nghiệp dư. Nhưng có hề gì, khách đến đây cũng chỉ để hát “mỏi tay”.
Thác loạn
O - một cô “đào” rất bạo dạn gọi luôn một nồi cháo gà để lát nữa ăn vì “Cuộc chơi tốn sức mới chỉ bắt đầu và nhiệm vụ của các em là không làm các anh thất vọng”. Quản lý ghé vào tai L nói: “Múa thoát y nhé”. L gật đầu, rút ví lấy ra tờ 500 nghìn đồng bo luôn. Lập tức một dàn âm thanh được nhân viên mang vào phòng, chỉ trong một phút tất cả đã được lặp đặt xong và bật lên.
|
Múa thoái y tại chỗ. |
Một luồng âm thanh cực mạnh xộc tới, nhạc bốc lửa và kích động tới mức các “đào” tức thì nhún nhảy. Một “đào” tên K được quản lý dẫn vào, bước chân đứng lên bàn gỗ trước mặt chúng tôi, bắt đầu lắc lư. O cũng nhảy lên bàn, đứng sát vào K, bắt đầu lắc lư, làm những động tác khêu gợi. Váy trên hai cô “đào” từ từ tụt xuống đầy vẻ khiêu khích, mời gọi.
Tốc độ tụt nhanh hơn khi khách nhét tiền vào. Nhét tiền vào áo - áo rơi, nhét tiền vào quần - quần rơi.Cho đến khi cả hai hoàn toàn khỏa thân.
L vỗ tay khoái trá, rút tiền cắm vào miệng 10 chai bia Tiger bạc đã được mở sẵn. Hai “đào” uốn éo trong thứ ánh sáng mờ ảo, mông cứ thế tiến sát mặt bàn.
Một lúc sau, tiền cắm trên 10 chai bia đã được hai đào “gắp” hết. L buột miệng: “Các em “gắp” nhanh ghê, hết hai triệu của anh rồi”.
L cho biết ở “công ty” này từng có những màn uống bia thác loạn như đổ bia lên người “đào” và khách cứ thế “uống” những dòng bia đang chảy trên cơ thể khỏa thân. Nồi cháo gà được bê lên. Cuộc ăn chơi “quần quật” tạm dừng để khách lẫn đào nạp năng lượng cho công đoạn tiếp theo sẽ “mất sức” hơn. Đó là màn “lên lầu” đi tới Z.
Ở đó có một căn phòng tối, trong phòng không giường đệm mà chỉ có hai chiếc ghế sopa đã sờn da. Đó là nơi hành lạc. Phía trong phòng có một của thoát hiểm.
Ngoài phòng luôn có một nhân viên đứng canh gác, phía dưới tầng cũng có người sẵn sàng “báo động”. Mà theo quản lý ở đây, khi có đoàn kiểm tra thì “công ty” đã được báo trước.
Nếu đi tới Z, khách phải bo 800 nghìn (trong đó chủ và quản lý lấy 200 ngàn). Còn không “lên lầu” , khách bo 300 nghìn cho mỗi “đào”, các màn thoát y, mở bia thì sẽ “nặng đô” hơn nhiều.
Theo L, những “công ty” kiểu này là “máy in tiền” vì kinh doanh “tươi mát” siêu lợi nhuận. Sau khi ra về T còn dặn: “Em sắp khai trương nhà hàng XXX phường 4, Quận Phú Nhuận, khi nào khai trương em sẽ mời anh”.
|
Hóa đơn thanh toán của Công ty TNHH... |
Quản lý lại khoe còn có cả nhà hàng ẩm thực 3 miền đường Nguyễn Thị Định vẫn thường là nơi để tiếp các đoàn đến kiểm tra các “Công ty” . Nhà hàng này bán nhiều động vật sách đỏ nằm trong danh sách bị cấm, trong đó nhiều nhất là chồn. Có dịp mỗi ngày 5-10 con chồn đã lên mâm để tiếp các đoàn kiểm tra.
Pháp luật Plus sẽ tiếp tục thông tin.