Thế nhưng, một trong 3 “phi công” này lại quá lụy tình. Và rồi, thảm án đau lòng xảy ra khiến 3 nhân tình người bị sát hại, người bị tử hình còn người còn lại nhận mức án 3 năm tù giam.
Hình minh họa. |
Dùng “tình yêu” giữ nhan sắc
Diêu Chi Hồng (SN 1970, ngụ TP.Thừa Đức, tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc) sinh ra trong một gia đình trung lưu. Sau khi tốt nghiệp trường cao đẳng Thượng Hải, Hồng ở lại thành phố này tìm cơ hội phát triển rồi kết duyên với một một thanh niên tên Bành Kiều.
Lấy nhau xong, hai vợ chồng lập tức mở công ty, chồng là chủ tịch hội đồng quản trị, Hồng làm phó tổng giám đốc. Sau nhiều năm bôn ba vất vả, tài sản hai vợ chồng Hồng đã lên đến hàng chục triệu tệ.
Điều khiến họ càng hạnh phúc hơn khi có hai người con trai khỏe mạnh, thông minh. Tuy nhiên, khi mọi người ngưỡng mộ Hồng tốt số, có phúc thì trong lòng cô ta lại có “tâm bệnh” khó nói ra.
Do vất vả phấn đấu sự nghiệp, rảnh ra lúc nào, Hồng lại chăm sóc hai con nên nhanh chóng xuống sắc, tiều tụy. Để giữ tuổi thanh xuân, người đàn bà giàu có này tìm mua các loại mỹ phẩm đắt tiền về dùng nhưng không may bị dị ứng nặng. Có người còn chế giễu mặt Hồng “như đít con khỉ”.
Đang trong lúc buồn bã chán nản, một người bạn thân hiến cho Hồng một “bí quyết”: “Cả ngày bôi son đánh phấn chẳng có tác dụng gì, chỉ có vị ngọt của tình yêu mới giữ được tuổi thanh xuân của phụ nữ, cậu cứ đi tìm tí tình yêu là khác ngay”.
Hồng lắc đầu gạt đi vì quan hệ giữ Hồng và chồng đã lạnh nhạt từ lâu thì lấy đâu ra tình yêu. Người bạn thân liền nói nhỏ: “Ở nhà không có, bên ngoài thiếu gì. Với điều kiện của cậu thì thiếu gì giai trẻ”. Vậy là, sau khi suy nghĩ đắn đo, Hồng nghĩ phải nên lập tức để mắt đến một thanh niên trẻ, cao to phong độ chuyên làm nghề chuyển nhà tên là Trương Thiếu Dũng.
Dũng kém Hồng 5 tuổi, từng luyện tập võ thuật, làm bảo vệ, cơ bắp nở nang, sau lưng có hình xăm rất đẹp. Trong mắt Hồng, Dũng là mẫu đàn ông lý tưởng. Trước đó, trong một lần chuyển nhà, do thang máy bị sự cố, Dũng một mình bê một món đồ nội thất đi thang bộ lên tầng 9 khiến Hồng có ấn tượng rất sâu đậm. Nghĩ là làm, Hồng liền gọi điện mời Dũng đi ăn cơm.
Trong bữa cơm sang trọng tại phòng VIP của nhà hàng lớn, Hồng liên tục chúc rượu Dũng. Từ cử chỉ, thái độ, ánh mắt đưa tình của Hồng, Dũng hiểu Hồng muốn gì. Đêm hôm đó, Hồng tìm lại được cảm giác mãn nguyện đã mất từ lâu. Cô ta vẫn còn nhớ như in, đó là vào ngày 26/7/2006.
Dũng là người ngoại tỉnh một mình đến Thượng Hải kiếm sống, vợ con đang sống tại quê nhà Sơn Tây. Từ hôm đó, Dũng thường xuyên lấy danh nghĩa “hai chị em” để đưa Hồng về căn nhà nhỏ sống cùng. Có được người tình trẻ, cuộc sống của Hồng trở nên tràn trề nhựa sống, thế nhưng Hồng vẫn chưa thỏa mãn vì Dũng là người ít nói, hơi thô nên có chút gì đó không được lãng mạn.
Vậy là, sau đó một thời gian, Hồng lên mạng tìm được một “phi công” trẻ khác kém Hồng 7 tuổi, vừa tốt nghiệp thạc sĩ và đang là kỹ sư của một doanh nghiệp tại Thượng Hải tên Âu Dương. Trên mạng Hồng thẳng thắn rằng mình không cần tiền bạc, không làm ảnh hưởng đến cuộc sống của Dương, chỉ làm “tình nhân đơn thuần”. Sau nửa tháng nói chuyện, cả hai gặp nhau và nhanh chóng trở thành “qua đêm”.
Dương đeo kính cận, dáng người thanh mảnh thư sinh, cuộc sống tinh thần phong phú, khác hẳn với Dũng khiến Hồng vô cùng hài lòng. Vậy là, Hồng luân lưu thay đổi giữa hai người tình nhân.
Đúng lúc này, một người đàn ông khác tên Phạm Kiếm chủ động làm quen với Hồng. Kiếm kém Hồng 9 tuổi, tốt nghiệp đại học, chủ cửa hàng thủy sản. Hồng cũng rất có cảm tình với Kiếm, nhỏ tuổi nhưng tự lập phát triển sự nghiệp.
Tối hôm gặp nhau ở quán nhậu, thấy Hồng uống say, Kiếm đề nghị đưa Hồng về nhà. Hôm đó, chồng của Hồng đang đi công tác, hai đứa con đi dã ngoại. Sau khi đưa Hồng lên nhà, dìu vào phòng ngủ, Kiếm thử cởi áo ngoài cho Hồng. Thấy đối phương không phản ứng, Kiếm liền qua đêm luôn tại nhà Hồng.
Từ đó, Kiếm trở thành người tình thứ 3 của người phụ nữ giàu có này. Thế nhưng, điều khiến Hồng luôn đau đầu là làm thế nào để qua mắt chồng, làm thế nào qua lại với cả 3 người đàn ông mà không bị họ phát hiện?
“Cái kim trong bọc”
Thế là, để thoát khỏi tầm mắt của chồng, Hồng nghĩ ra một cách, cô ta quyết định phải đi xa chồng một chút, không làm ăn cùng chồng nữa, còn đặt ra một kiểu lý luận để dọa chồng: “Bây giờ doanh nghiệp hiện đại kỵ nhất là cách quản lý kiểu gia tộc. Vợ chồng chỉ phù hợp mở cửa hàng nhỏ, chúng ta là doanh nghiệp lớn, phải đi theo quỹ đạo quốc tế, phải tách ra để thu nhận nhân tài”.
Vì sự phát triển của công ty, Hồng tình nguyện rút khỏi việc quản lý công ty. Chồng Hồng thấy vậy vừa kinh ngạc vừa cảm động. Anh không biết rằng, cô ta chẳng hề hi sinh vì công ty mà thực chất là vì sự thuận tiện của mình.
Sau khi Hồng từ chức liền vào làm hướng dẫn viên du lịch. Như vậy, cô ta vừa có thể nói dối chồng rằng, mình đang dẫn đoàn đi du lịch khắp thế giới nhưng thực chất là lợi dụng thời gian để cặp kè với nhân tình.
Sau đó, Hồng mua 3 số điện thoại để liên lạc với 3 nhân tình, mỗi người một số khác nhau. Không những thế, Hồng còn sắp xếp kĩ càng thời khóa biểu gặp gỡ từng người. Trong vòng 3 năm sau đó, Hồng như một “cao thủ tình ái”, chồng của Hồng và cả 3 gã nhân tình đều không hay biết.
Thế nhưng, khi các mối tình vụng trộm ngày càng trở nên khăng khít, thấy vợ thường xuyên đi đêm không về nhà, chồng của Hồng bắt đầu sinh nghi. Có lúc khó khăn lắm gia đình mới đoàn viên được một bữa thì tâm trạng Hồng cứ treo ngược cành cây. Có lúc hai vợ chồng đang ân ái thì Hồng lại buột miệng kêu “Âu Dương”. Khi bị chồng chất vấn, Hồng lập tức phản ứng rất nhanh: “Cái gì mà Âu Dương, chồng nghe nhầm rồi…”.
Một thời gian sau sự cố này, Bành Kiều lại phát hiện trong túi xách của vợ có bao cao su liền nổi cơn lôi đình: “Vợ chồng lấy nhau hơn 10 năm, chưa từng dùng đến thứ này, em giải thích thế nào về chuyện này”. Hồng lắp bắp nói thấy trong khách sạn, tiện tay cho vào túi. Kiều cảnh cáo vợ: “Nếu để tôi phát hiện ra cô có thằng khác thì hậu quả sẽ khó lường đấy”.
Hồng trong lòng cũng cảm thấy sợ hãi, bởi theo luật hôn nhân, nếu vợ hoặc chồng có lỗi, bên còn lại khởi tố ly hôn thì bên có lỗi sẽ được chia rất ít tài sản, thậm chí ra đi tay trắng. Đang trong lúc rối bời, một nhân tình của Hồng càng khiến cô ta thêm loạn đầu. Đó là người tình thứ ba của Hồng, Phan Kiếm.
Thì ra, Kiếm không giống như Dũng và Dương biết tuân thủ “quy tắc” mà ngược lại Kiếm có tính chiếm hữu rất lớn. Hận vì không được ngày ngày ở bên cạnh Hồng, Kiếm ngấm ngầm tranh đấu, ghen ngược lại chồng của Hồng nhằm chiếm lĩnh người đàn bà giàu có này cho riêng mình.
Kiếm thường xuyên gọi điện cho Hồng vào lúc nửa đêm. Nếu Hồng tắt điện thoại thì Kiếm lại liên tục gọi vào số máy bàn. Nếu gặp Bành Kiều nghe máy thì Kiếm không nói gì hoặc hắng giọng một cái rồi cúp máy. Điều này khiến mâu thuẫn gia đình Hồng càng thêm gay gắt.
Một lần, Bành Kiều công tác nước ngoài nửa tháng vừa về nhà, Hồng đã tắt máy, rút dây điện thoại bàn, nhưng không ngờ Kiếm lại vào khu nhà của Hồng, đem một bức thư tình không đề tên tuổi nhét qua khe cửa nhà Hồng, sau đó bấm chuông rồi bỏ chạy. Kiều chạy ra thấy bức thư tình gửi cho vợ nên tức đến sôi máu.
Kiếm quá lụy tình còn khiến hai tình nhân còn lại của Hồng bị liên lụy. Tối sinh nhật Hồng, cô ta lên kế hoạch sẽ có 3 chương trình: 7h gặp Phan Kiếm, 10h gặp Âu Dương, 12h gặp Dũng rồi ngủ lại nhà anh ta. Thế nhưng, tối hôm đó ăn cơm xong Kiếm đòi đi khách sạn ngủ với Hồng. Sau đó Kiếm lại quyến luyến không cho Hồng đi khiến hai gã nhân tình còn lại ôm quà sinh nhật chờ đợi Hồng cả đêm.
“Loại đàn ông đó không thể giữ được, không những sẽ khiến hôn nhân dạn nứt mà còn làm thêm các nếp nhăn trên trán cậu nữa đấy. Anh ta sẽ là thuốc độc của cậu, vậy thì giữ anh ta làm gì”, người bạn thân nói với Hồng. Hồng nghe xong cũng quyết định chia tay. Kiếm thấy vậy cũng chỉ cười hì hì nói chia tay thì chia tay, nhưng tôi nghĩ chúng ta sắp xếp thời gian nói chuyện đàng hoàng.
Thảm án phân thây giấu xác
Tối 6/12/2009, Hồng đến gặp Kiếm ở một khách sạn, vừa bước vào cửa Kiếm đã ôm chầm lấy. Hồng cho rằng đây là lần cuối hai người ân ái với nhau nên chấp nhận. Tuy nhiên, sau đó Kiếm không hề nói chuyện chia tay mà lấy điện thoại cho Hồng xem. Trong điện thoại là vô số bức ảnh Hồng nằm ngủ trong tư thế lõa thể mà Kiếm chụp trộm trước đó.
Kiếm dương dương tự đắc nói mình không muốn hại Hồng, chỉ muốn ngày ngày được ở bên cạnh cô ta. Nếu cô ta bỏ rơi mình thì lập tức những bức ảnh sẽ được gửi đến điện thoại chồng của Hồng. Hồng luống cuống, mồ hôi rịn ra trán. Bởi trước đây chồng Hồng chỉ nghi ngờ nhưng không có chứng cứ. Nếu có những bức ảnh này chắc chắn sẽ có một cuộc ly hôn và Hồng sẽ bị đuổi ra khỏi nhà. Đây cũng là kết cục mà Hồng không bao giờ mong muốn.
“Vậy đi, tôi đồng ý tiếp tục quan hệ với anh”, Hồng không có lựa chọn nào khác đành phải xuống nước. Thế nhưng, Hồng cũng yêu cầu từ nay phải biết kìm hãm, không được suốt ngày làm phiền, mỗi tuần chỉ ngủ với nhau một lần. Kiếm đáp “để xem thế nào đã”.
Được khoảng hơn một tháng như vậy, Kiếm lại sôi sục như lửa đốt, đòi Hồng ngủ cùng 2 tối một tuần, sau đó tăng lên thành 3 tối. Hồng lo lắng ứng phó, thân thể tiều tụy. Cuối cùng, một hôm không thể chịu đựng nổi cô ta liền nổi giận. Nhưng những bức ảnh lại như thứ vũ khí lợi hại treo trên trán cô ta nên chỉ còn cách phải nhẫn nại, hi vọng sau tết sẽ xử lý tiếp.
Tết 2010, Kiếm yêu cầu Hồng phải ở cùng anh ta, Hồng kiên quyết từ chối vì phải ở chồng con. Để tránh sự đeo bám của Kiếm, Hồng cùng chồng con về Hà Bắc ăn tết và tắt máy điện thoại. Phan Kiếm không liên lạc được nên đẩy mâu thuẫn lên cao thêm một mức nữa.
Sau khi Hồng trở về Thượng Hải, Kiếm nhắn hàng trăm cái tin, trong đó có một tin nói Hồng phải đến gặp anh ta ngay “nếu không trước cổng trường hai đứa con của cô sẽ dán đầy những bức ảnh thân thể khiêu gợi của cô”. Nếu Kiếm thực sự làm việc này thì có thể khiến Hồng mất hết tất cả, thanh danh, sự nghiệp, hôn nhân và con cái.
Ngày 26/3/2010, nhân lúc Dũng về quê thăm vợ con, Hồng hẹn Kiếm đến nhà Dũng nói chuyện. Hồng quyết định sẽ dùng tiền để giải quyết, chấp nhận bồi thường cho Kiếm 300 ngàn tệ tiền “tổn thất tuổi thanh xuân”, yêu cầu Kiếm bỏ qua cho mình. Để tạo không khí vui vẻ chia tay, Hồng mua rất nhiều hải sản rồi tự tay mình vào bếp nấu nướng. Đúng lúc đang ăn, Dũng đột ngột về Thượng Hải sớm hơn dự định.
Vào đến nhà, cả ba vẫn tỏ ra bình tĩnh ăn cơm cùng nhau, nhưng trong lòng mỗi người có một suy nghĩ khác nhau. Khi đến gần cuối bữa, do quá khiên cưỡng nên Kiếm bỗng nhiên nổi điên tát vào mặt Hồng rồi chửi bới Hồng thậm tệ vì đã lừa anh ta. Thấy vậy, Dũng lập tức đứng lên bảo vệ Hồng và hỏi Kiếm tại sao vô cớ đánh Hồng. Kiếm chửi lại, óoi: “Tao đánh con điếm này không liên quan gì đến mày”.
Dũng cũng điên tiết chửi lại mấy câu rồi hai người lao vào nhau ẩu đả. Dũng nhanh chóng chiếm thượng phong vì cơ thể cường tráng, lại từng luyện tập võ thuật. Kiếm bị Dũng đánh lăn lê dưới đất, sau đó ngồi đè lên lưng hai tay kẹp chặt cổ cho đến khi miệng sùi bọt mép, hai mũi chảy máu, toàn thân mềm nhũn, không có bất kỳ cử động nào Dũng mới buông tay.
Khoảng 3h sáng hôm sau, đang trong lúc mơ màng, Âu Dương nhận được điện thoại của Hồng: “Nhanh qua đây, tôi có việc gấp cần Dương giúp”. Khi Dương đến nơi, trước mắt anh ta là một thân thể đã lạnh ngắt. Dương sợ hãi lùi lại mấy bước định bỏ chạy nhưng đã không còn đường vì khi vào đến cửa Hồng và Dũng đã kịp khóa cửa.
Hồng nói: “Người chết không biết nói, cậu phải chém vào thi thể một nhát dao”. Âu Dương nghe xong hiểu ra ý Hồng muốn anh ta tham gia vào sự việc này để tất cả sẽ không ai tố cáo ai. Dương nói: “Hai người có giết chết tôi ở đây tôi cũng không để tay mình dính máu. Nhưng tôi đồng ý sẽ cùng hai người đi vứt xác”.
Vậy là, Hồng và Dũng cùng nhau đem thi thể Kiếm chia ra làm nhiều mảnh, sau đó cả 3 đưa ra xe đem đến một nơi hẻo lánh để vứt.
4 ngày sau, một người dân vô tình phát hiện sự việc lập tức báo cảnh sát. Thông qua giám định ADN, đăng tin tức trên phương tiện thông tin đại chúng, cảnh sát nhanh chóng xác định được danh tính nạn nhân là Phan Kiếm. Sau một thời gian trinh sát, họ xác định nghi phạm số một là Diêu Chi Hồng. Khi thẩm vấn, Hồng đã khai nhận toàn bộ sự thật, không lâu sau đó Trương Thiếu Dũng và Âu Dương cũng phải tra tay vào còng số 8.
Đầu tháng 4/2011, tòa án mở phiên xét xử công khai vụ án trên Trương Thiếu Dũng và Diêu Chi Hồng bỗng hóa tình thành thù, khai ra nhiều kịch bản giết người khác nhau nhằm đổ tội cho đối phương.
Tòa án đưa ra nhận định, Dũng là người trực tiếp sát hại Phan Kiếm phải nhận mức án tử hình về tội “Cố ý giết người”. Hồng tuy không chủ tâm bày tiệc nhằm mục đích sát hại Kiếm, nhưng trong quá trình Dũng và Kiếm đánh nhau, Hồng đã không can ngăn khuyên nhủ, thậm chí còn bật to nhạc để hàng xóm không thể phát hiện sự việc. Ngoài ra, trong lúc Kiếm rẫy giụa, Hồng còn đè một tay của Kiếm không cho anh ta thoát.
Theo những chứng cứ trên, tòa đưa ra nhận định, lúc đó Hồng có thay đổi về tâm lý, về chủ quan là hi vọng Phạm Kiếm tử vong, về khách quan là đã thực hiện hành vi bổ trợ, đè tay Kiếm và là vặn to tiếng ti vi, cấu thành tội “Giết người”. Vì vậy, tòa tuyên phạt Hồng mức án tử hình, hoãn 2 năm thi hành án. Âu Dương cấu thành tội “Hủy hoại chứng cứ” nên bị tuyên phạt 3 năm tù giam
Sau khi phán quyết, Dũng kháng cáo. Tháng 7/2011, tòa án nhân dân cao cấp Thượng Hải bác kháng cáo, y án sơ thẩm.
Chỉ vì muốn giữ nhan sắc, người phụ nữ trong câu chuyện đã đánh đổi hôn nhân, hạnh phúc, chọn con đường gập ghềnh đầy nguy hiểm để rồi rơi vào vòng xoáy tội tỗi phải trả giá trước pháp luật.