Vừa tròn 1 tuổi, cô bé Nguyễn Ngọc An Nhiên đã không may mắn khi phát hiện mắc phải căn bệnh ung thư máu. Gần 2 tuổi, khi tiếng nói còn chưa lưu loát An Nhiên đã phải trải qua 6 lần hóa trị, hơn 10 lần chọc tủy… Và hàng trăm lần những cơn đau vật vã từ bệnh tật, thuốc men trong suốt hơn 1 năm qua.
Thiên thần nhỏ nghị lực phi thường
Bé Nguyễn Ngọc An Nhiên sinh ngày 20/03/2017, là con gái đầu lòng của chị Nguyễn Thị Ánh Ngọc (26 tuổi) và anh Nguyễn Trọng Việt (27 tuổi) ở Kiên Giang. Ngày 16/03/2018, chỉ trước sinh nhật 1 tuổi 4 ngày, An Nhiên không may bị ngã từ chiếc xe tập đi dành cho trẻ em và sau đó liên tục nôn ói. An Nhiên lập tức được bố mẹ đưa đi cấp cứu tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Kiên Giang.
Tại đây, các bác sĩ chẩn đoán bé bị xuất huyết nhỏ dưới màng cứng, giảm tiểu cầu và được chuyển ngay lên Bệnh viện Nhi đồng 2 TP.HCM. Và cũng tại đây, tất cả thế giới đối với bố mẹ bé dường như sụp đổ khi nghe tin An Nhiên bị mắc căn bệnh bạch cầu dòng tủy cấp tính – Ung thư máu.
Theo chị Ngọc, bé An Nhiên bị mắc bệnh Viêm bạch cầu cấp trong tủy chuyển Ung thư máu cần phải thay tủy, trước đó bé đã điều trị hóa chất ở bệnh viện Nhi đồng 2 (TP.HCM) được 8 tháng, trải qua 6 toa hóa chất (mỗi toa kéo dài một tháng hoặc hơn) tưởng chừng con gái có thể khỏe mạnh, thế nhưng căn bệnh lại “tái tấn công” khiến bé An Nhiên gần như mất hi vọng.
Sau khi vào hóa chất sau 6 tháng thì máu bé có vấn đề, bác sĩ cho nhập viện, chọc tủy và quyết định sẽ tái tấn công hóa trị cho An Nhiên một lần với liều cực mạnh, sau đó ghép tủy thì mới mong bé qua khỏi. Nhìn con vật lộn với những liều thuốc, những phương pháp y tế, người mẹ trẻ như đứt từng khúc ruột. 2 tuổi là độ tuổi quá nhỏ để An Nhiên nhận thức được hết những mối nguy hiểm mà căn bệnh của mình đang gặp phải.
Có lẽ cũng bởi vì vậy mà dù phải trải qua những cơn đau bởi bệnh tật và điều trị nhưng cô bé An Nhiên luôn mỉm cười rạng rỡ. Suốt hơn 1 năm qua, cuộc sống của bé An Nhiên chỉ là quanh quẩn trên giường bệnh và 4 bức từng trắng, cũng giống như nhiều đứa trẻ khác, ngoài những lúc phải điều trị An Nhiên liên tục đòi đi chơi.
“Mẹ ơi! Ra ngoài” là câu nói mà chị Ngọc thường xuyên được nghe từ cô con gái bé bỏng của mình. Nhưng An Nhiên chẳng thể được như những đứa trẻ cùng trang lứa khác có thể được đưa đi chơi, đi mẫu giáo… Nhìn cô con gái bé bỏng, chị Ngọc ngấn nước mắt: “Dù không được đi chơi nhiều nhưng ở phòng con luôn là cô bé cười đùa nhiều nhất.
Mỗi khi có khách hay người thân tới thăm con đều tạo dáng, nói chuyện, nô đùa với mọi người một cách vui vẻ. Những lúc được tặng đồ chơi như búp bê, vương miện, váy áo… con đều muốn được mẹ chụp ảnh và nhí nhảnh tạo dáng. Những lúc nhìn con như vậy mình thấy như được tiếp thêm sức mạnh”. Mặc dù bị bệnh tật giày vò, cơ thể của An Nhiên chằng chịt những vết tím do kim tiêm, do dây chuyền nhưng cô bé lại hết sức thông minh và nhanh nhẹn.
Theo chị Ngọc, mỗi lần bố mẹ mở cửa phòng đi ra ngoài, cô bé đều nhanh chân chạy về phía cầu thang đi xuống phía dưới để về. Nhiều khi trong phòng bệnh An Nhiên còn chọc cho bố mẹ cười, hồn nhiên nô đùa với các bạn. Chị Ngọc cho biết: “Cả bác sĩ cũng thán phục sự năng động và tinh thần của con. Bác sĩ nói đưa con ra nước ngoài để điều trị, đi sớm chừng nào tốt chừng đó vì lúc này tinh thần bé còn đang minh mẫn và rất tốt, ít có đứa bé nào được vậy nên đi sớm, có thể sau này khi thời gian kéo dài căn bệnh chuyển biến xấu đi, bé này sẽ không còn chạy nhảy vui đùa như hiện tại”.
Có thể vì còn quá nhỏ nên An Nhiên chưa nhận thức được căn bệnh mà con đang mang trong người có thể chuyển biến xấu bất cứ lúc nào để mà buồn đau hay rầu rĩ. Cũng có lẽ đó là một điều may mắn bởi sự vô tư và hồn nhiên đó của con là động lực to lớn để chiến thắng căn bệnh ung thư quái ác này. Nhiều đêm thức trắng vì sợ mất con, chị Ngọc chỉ biết gửi tâm sự, hy vọng vào những dòng chia sẻ trên trang facebook cá nhân.
Không ít dòng chia sẻ trong số đó đã thực sự khiến nhiều người rơi nước mắt. Xin được ghi lại cụ thể như sau: “Thói quen của mẹ mỗi khi mở máy tính lên làm việc, việc đầu tiên là mở tin tức lên đọc. Giật mình khi thấy tin viết về con. Thật sự mẹ không hề nghĩ đến 1 ngày nào đó gia đình mình lại trên mặt báo như thế này. Đọc tới đâu mẹ nghẹn đi tới đó. Cả một quê hương đang hướng về gia đình nhỏ của con đấy bé con! Sau này lớn lên con phải trở thành một người có ích cho xã hội con nhé. Mẹ luôn tin sẽ có phép màu con à.
Vì bé con của mẹ là một thiên thần mạnh mẽ, con sẽ không khuất phục trước số phận một cách dễ dàng như vậy đâu đúng không nào? Gia đình mình sẽ vượt qua tất cả. Mẹ luôn tin là vậy. Hôm nay con bắt đầu sốt, sốt cả ngày 38,7 - 39 độ, nôn ói mà con cực kì ngoan. Ngay cả người lớn mình mà sốt đã thấy buồn bực, khó chịu trong người rồi huống chi con chỉ là đứa bé 2 tuổi. Mẹ cảm nhận như con biết được mọi việc, con rất giỏi và kiên cường. Chăm con bệnh nhưng không cực tí nào vì con thấu hiểu được tất cả, con ít khóc. Chỉ những cơn đau nhức về đêm khiến con không thể chịu được thì con mới ôm chân và thốt lên tiếng “Mẹ ơi! con đau...”.
Từ nhỏ con đã rất ngoan, chỉ cần mẹ pha thuốc thì con đưa tay ra “Mẹ để Mũm cầm cho” và ngoan ngoãn uống hết chỗ thuốc ấy. Bây giờ cũng vậy con cũng tự cầm máy xông thuốc, không cần mẹ cầm. An nhiên ơi! Sao con bản lĩnh thế. Trước khi đi ngủ mẹ hay dặn “Con ngủ ngoan đi, gắng mau hết bệnh mẹ dẫn con đi chơi nhé!”. Con hồn nhiên trả lời “Về nhà nha mẹ’” Con chỉ mới 2 tuổi nhưng khác với mọi em bé khác.
Tuổi thơ con “khoá trái” nơi giường bệnh nên con thèm khát chỉ là về nhà. Chứ không phải như bao bạn cùng lứa tuổi chỉ thích đi chơi. Thương con! Những đớn đau giày vò thân xác bé bỏng rồi ngày mai sẽ tốt hơn thôi con phải cố gắng hết mình. Hạnh phúc là ở phía trước chúng ta cùng nhau đi con nhé! Sắp tới rồi! Con gái à. Cố lên! Mẹ không rơi giọt nước mắt nào trước mặt con.
Mẹ không dám khóc. Nếu con gái mẹ nhìn thấy nước mắt của mẹ thì liệu An Nhiên của mẹ có vui không? Mẹ muốn khóc, muốn khóc rất nhiều nhưng mẹ không thể... Mọi sự nỗ lực của gia đình mình cũng đã được đền đáp xứng đáng, mọi người đang chung tay giúp con. Mẹ thấy cuộc đời con như được sinh ra lần thứ 2. Con không phải chỉ là con của ba mẹ nữa mà là của cả xã hội, của cả cộng đồng”.
Mọi sự giúp đỡ bé An Nhiên xin gửi về: Chị Nguyễn Thị Ánh Ngọc (mẹ bé An Nhiên). Số điện thoại: 0949006806 Số tài khoản: 7706215019680 - Ngân hàng Agribank - Chi nhánh Hòn Đất, Kiên Giang. Chủ tài khoản: Nguyễn Thị Ánh Ngọc.
“Miễn sao con có thể sống…”
Theo chị Ngọc, sau khi con bị bệnh, hai vợ chồng nghỉ làm hết để lo cho con, không nhận lương nữa bởi vậy kinh tế càng trở nên khó khăn. Bác sĩ nói đi nước ngoài chi phí từ 3 - 4 tỷ đồng, gia đình không xoay nổi, bác sĩ có nói nếu điều trị ở đây chi phí từ 1 - 2 tỷ. Nhưng tuổi của An Nhiên quá nhỏ, tại Việt Nam chỉ ghép cho bé nào từ 3 tuổi trở lên, nên bác sĩ khuyên vợ chồng chị Ngọc đi nước ngoài để điều trị cho con.
Nhưng với cả gia đình chị Ngọc, số tiền để đưa con đi ra nước ngoài là quá lớn không thể nào có được. Nhưng cũng không phải vì thế mà vợ chồng chị Ngọc có ý định buông xuôi, “Chưa bao giờ tôi nghĩ sẽ bỏ cuộc, con còn dù là một tia hi vọng chúng tôi cũng cố”, anh Việt từng nói.
Sau đó, theo lời khuyên của bác sĩ, vợ chồng chị đã bán tất cả những thứ có giá trị, lặn lội ôm con sang bệnh viện Yanda (Bắc Kinh, Trung Quốc) quyết tâm tìm hi vọng cho An Nhiên. Bác sĩ ở bệnh viện nói, con anh chị vẫn còn cơ hội sống, chỉ có điều, chi phí quá lớn, khoảng 6 tỷ đồng. Nếu không can thiệp kịp thời, tính mạng con cùng lắm là duy trì được 1 tháng.
Và hơn hết với bản năng của một người mẹ chị Ngọc đã không cho phép mình gục ngã, chị chấp nhận vứt bỏ cả thể diện của bản thân và gia đình, kêu gọi cộng đồng quyên góp để cứu lấy con mình. Chị Ngọc viết trên Facebook cá nhân: “Mẹ thật sự thêm một lần nữa ngã khuỵu. Nhưng mẹ không rơi giọt nước mắt nào trước mặt con. Mẹ không dám khóc.
Nếu con gái mẹ nhìn thấy nước mắt của mẹ thì liệu An Nhiên của mẹ có vui không? Mẹ muốn khóc, muốn khóc rất nhiều nhưng mẹ không thể... Mẹ bỏ hết mọi sĩ diện. Mẹ đi nhắn tin tất cả các nhóm thiện nguyện. Hằng đêm con ngủ là mẹ lại tìm tòi các cha mẹ hay giúp đỡ những bạn như con. Mẹ đăng tải lên mạng xã hội và tìm cầu sự giúp đỡ. Có nhiều người nói: “Con như người bình thường chứ có đau ốm gì đâu, sao lại đem con mình để kiếm tiền”.
Mỗi lần như thế là mẹ lại nghĩ hay là thôi. Chấp nhận số phận. Nhưng mà nhìn con mẹ lại không đành lòng. Một lần nữa bản năng làm mẹ lại trỗi lên. Mặt kệ sự gièm pha của xã hội. Miễn sao con có thể sống, làm trâu làm ngựa cho người ta cưỡi mẹ cũng can tâm!”.
Những dòng chia sẻ đầy nước mắt của người mẹ trẻ đã khiến cho hàng ngàn trái tim rung động và chung tay quyên góp mong đem lại sự sống cho bé An Nhiên. Với tình yêu thương từ các mạnh thường quân giờ đây bé An Nhiên đã đang được điều trị tích cực tại Bắc Kinh.
Được biết, việc ghép tủy cho An Nhiên găp bất lợi bởi sau nhiều lần điều trị hóa chất phổi và não của An Nhiên đã có sự tổn thương. Nhưng vì không thể đợi chờ lâu hơn khi tế bào ung thư sẽ tăng nhanh trở lại nêu các bác sĩ vẫn quyết định tiến hành ghép tủy cho An Nhiên song song với việc điều trị não và phổi. Trong năm đầu tiên của quá trình tiến hành ghép tủy, các bác sĩ sẽ đưa 5 ngày thuốc hoá chất cực mạnh “có thể giết chết 1 mạng người” để đánh sụp hết các tuỷ xấu, tống chúng ra khỏi cơ thể của An Nhiên. Sau đó, An Nhiên được chuyển lên bệnh viện Bắc Kinh (Bắc Kinh, Trung Quốc).
Lúc này An Nhiên phải vào phòng cách ly đặc biệt để đào thải tất cả tế bào xấu ra và lúc này mọi sự thành bại đều phụ thuộc vào thể chất của bé. Sau đó 5 ngày sau nếu được họ sẽ lấy tuỷ của bố và ghép cho An Nhiên. Theo thông tin mới nhất từ chị Ngọc, hiện tại bé An Nhiên đang được điều trị trong phòng cách ly và cơ thể bé đã bắt đầu có sự đào thải.
An Nhiên hiện tại phải chịu những cơn đau nhức tay chân và răng. “Bố phải xoa bóp cho con liên tục, con khóc nấc mấy tiếng liền mệt quá lại thiếp đi 20 – 30’ lại giật mình khóc tiếp. Con trước giờ chỉ có đau không chịu được mới khóc nhiều như thế!”, chị Ngọc chia sẻ. Mong rằng những nỗ lực của An Nhiên, của bố mẹ em sẽ được đền đáp xứng đáng. Xin cầu nguyện cho cuộc đời An Nhiên sẽ được giống như cái tên vô cùng đẹp mà cha mẹ đã đặt cho con với ý nghĩa tâm hồn con sẽ không phải vướng bận ưu phiền, luôn vui vẻ và hạnh phúc.
Căn nhà cấp 4 nằm trên con đường Nguyễn Thái Bình, thuộc phường Vĩnh Quang, ở ngoại ô TP Rạch Giá (tỉnh Kiên Giang) là nơi trú ngụ của đại gia đình gồm 7 người. Ông Nguyễn Quang Anh (54 tuổi), ông ngoại bé An Nhiên, cho biết mẹ ruột bé là chị Nguyễn Thị Ánh Ngọc làm y sĩ tại Bệnh viện Đa khoa huyện Hòn Đất, cha bé là anh Nguyễn Trọng Việt thì làm y sĩ cho một phòng khám đa khoa tư nhân cũng ở Hòn Đất.
Lúc bé chưa bị bệnh, hằng ngày anh Việt và chị Ngọc vượt quãng đường gần 60km đi và về. Việc trông nom cháu An Nhiên được chia ca, ban ngày giao cho bà ngoại, buổi tối tới lượt ông ngoại. Ông ngoại bé hiện làm bảo vệ, bà ngoại làm ở khoa sản Bệnh viện đa khoa Kiên Giang. Ông Nguyễn Quang Anh cho hay hành trình cứu cháu An Nhiên thật sự là một câu chuyện “cổ tích” đầy cảm động về tình người, có những lần tưởng như có phép mầu nào đó đã giúp bé.