Không ai biết số lượng “công nhân tình dục” tại Trung Quốc hiện nay chính xác là bao nhiêu vì chủ đề này quá nhạy cảm.
Tin nên đọc
Công an ở Phú Quốc bêu tên người mua bán dâm giữa phố có đúng luật?
Tuyển hotgirt gắn mác sinh viên để đưa đi bán dâm với giá 3–5 triệu đồng
Hà Nội: Triệt phá đường dây “hot boy” bán dâm cho các quý bà
Má mì 9X điều hành đường dây bán dâm với sự tham gia của sinh viên
Tại Trung Quốc, cải cách kinh tế đã làm thay đổi toàn diện bộ mặt đất nước, mang đến nhiều cơ hội phát triển nhưng kèm theo đó là sự thoái trào đạo đức của một bộ phận xã hội, điển hình là làn sóng trỗi dậy của phân biệt giới tính, đẩy nhiều phụ nữ có thân phận thấp kém, dễ bị tổn thương vào con đường “bán thân”.
Mới đây, nhà phê bình xã hội Lijia Zhang trong một bài viết đăng trên tờ Bưu điện Hoa Nam (SCMP) ngay đầu tháng 1/2018 đã nói về nguyên nhân dấy nên nạn mại dâm ở nước này.
|
Mại dâm ở Trung Quốc. (Ảnh minh họa) |
Khi bắt đầu để tâm và nghiên cứu, ông Zhang nhận ra, những người làm nghề “bán vốn tự có” hiện diện khắp mọi nơi.
Dưới ánh đèn neon màu hồng, những người phụ nữ trang điểm bắt mắt, mặc những bộ cánh hở hang và hành nghề trá hình tại các quán massage, chăm sóc tóc hay trong các phòng xông hơi.
“Tôi đã quyết định viết một cuốn tiểu thuyết về gái mại dâm tại Trung Quốc. Tôi tham gia làm tình nguyện viên cho một tổ chức phi lợi nhuận về các công nhân tình dục tại Thiên Tân, thành phố cảng giàu có, nằm phía Nam Thủ đô Bắc Kinh. Từ đây, tôi phát hiện quy mô khổng lồ của ngành công nghiệp mại dâm tại Trung Quốc”, ông Zhang chia sẻ.
Không ai biết số lượng “công nhân tình dục” tại Trung Quốc hiện nay chính xác là bao nhiêu vì chủ đề này quá nhạy cảm để thực hiện các dự án, đề tài nghiên cứu hàn lâm.
Nhưng, năm 2013, Liên hợp quốc dẫn nguồn tin từ cảnh sát Trung Quốc cho rằng, có 4 - 6 triệu “công nhân tình dục” tại Trung Quốc.
Tuy nhiên, trong cuốn sách của Elain Jeffrey viết về Trung Quốc, tình dục và mại dâm, một điều chắc chắn là: tình dục đang trên đà tăng cao tại nước này từ năm 1982.
Một bài viết đăng tải năm 2000, nhà báo Zhong Wei ước tính, ngành mại dâm đã tạo ra lợi nhuận một nghìn tỷ nhân dân tệ, tương đương 6% tổng sản lượng GDP. Ông cũng ước tính, Trung Quốc hiện nay có 20 triệu gái mại dâm.
Từ nền kinh tế thị trường đến mại dâm
Từ những nghiên cứu và quan sát của mình, nhà báo này cho rằng, nguyên nhân gây ra hiện tượng mại dâm chính là vì nền kinh tế thị trường của Trung Quốc.
Bởi, trong quá trình đất nước đông dân nhất thế giới chuyển đổi từ nền kinh tế kế hoạch sang kinh tế thị trường, phụ nữ phải chịu đựng quá nhiều gánh nặng, chi tiêu cuộc sống tăng cao.
Bối cảnh này đã đẩy một số phụ nữ dễ bị tổn thương nhất, không còn sự lựa chọn nào khác ngoài cảnh phải bán thân để kiếm sống.
Ông Zhang lập luận, hình thức nhà chứa, nhà thổ tại Trung Quốc được Chính phủ tuyên bố dẹp bỏ từ sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc giành được chính quyền năm 1949.
Nhưng trong kỷ nguyên cải cách, xã hội ngày càng giàu có, kiểm soát xã hội được nới lỏng, “ngành công nghiệp tình dục” đã quay trở lại một cách “ngoạn mục” - dĩ nhiên là ngấm ngầm và bất hợp pháp.
“Nền kinh tế thị trường đẩy người phụ nữ tại đất nước Trung Quốc vào thế bất lợi. Khoảng cách thu nhập giữa nam và nữ ngày càng rộng. Năm 1990, phụ nữ thành thị nhận được lương trung bình tương đương 78% công sức họ bỏ ra. Ngày nay, con số này đã giảm 67,3%.
Trong khi đó, thu nhập mà phụ nữ ở nông thôn kiếm được còn thấp hơn, chỉ 65%”, nhà báo lập luận. Dù nền kinh tế thị trường mang đến nhiều cơ hội cho phụ nữ, đặc biệt là những người được học hành nhưng cũng còn tồn tại nhiều vấn đề.
Chẳng hạn, một số công ty đặt ra tiêu chuẩn tuyển dụng dành cho phụ nữ cao hơn trong khi một số khác lại từ chối tuyển dụng phụ nữ ở độ tuổi sinh nở.
Thêm nữa, các sinh viên nữ ra trường rất khó khăn để tìm việc dù Chính phủ phân bổ công việc cho những người đã tốt nghiệp không liên quan tới giới tính.
Ở những công ty quốc doanh tái cơ cấu, giảm biên chế để tăng sức cạnh tranh, phụ nữ là đối tượng đầu tiên nằm trong danh sách phải ra đi.
Chưa có dấu hiệu ngừng phát triển
Ngay sau khi nắm quyền lực năm 1949, Đảng Cộng sản Trung Quốc đã tiến hành nhiều đợt công khai xóa bỏ nạn mua bán dâm khỏi Trung Quốc Đại lục trước thập niên 1960.
Nhưng kể từ khi chính quyền nới lỏng kiểm soát xã hội đầu thập niên 1980, nạn mua bán dâm ở Trung Quốc Đại lục không những rõ ràng hơn mà còn có còn phát triển khắp nơi từ nông thôn tới thành thị.
Dù chính quyền đã có nỗ lực, nạn mua bán dâm hiện đã phát triển đến một mức độ là một ngành liên quan đến nhiều người và tạo ra một doanh số đáng kể.
Nạn mua bán dâm còn là mối liên hệ với một số vấn đề, bao gồm tội phạm có tổ chức, tham ô chính quyền và các bệnh lây qua đường tình dục.
Ví dụ, một quan chức Đảng Cộng sản Trung Quốc là một người đứng đầu một đợt chống tham ô của một tỉnh đã bị cách chức khi ông bị bắt quả tang đang ngủ trong một khách sạn với một gái bán dâm người Nga.
Các hoạt động liên quan đến mua bán dâm ở Trung Quốc có các đặc điểm, nơi chốn và giá cả muôn hình muôn vẻ. Những người bán dâm có gốc gác và thuộc nhiều giai tầng của xã hội.
Phần lớn họ là nữ giới, dù những năm gần đây đã nổi lên nam giới bán dâm. Nơi mua bán dâm thường là các khách sạn, phòng karaoke và các viện chăm sóc sắc đẹp.
Điển hình phải nói đến thành phố Đông Quản, tỉnh Quảng Đông, miền nam Trung Quốc, đây được coi là kinh đô sex ở Trung Quốc.
Theo tờ South China Morning Post của Hồng Kông, tại đây có từ 500.000-800.000 người, tương đương 10% dân số Đông Quản, hoạt động trong nghề mại dâm.
Giá mỗi lần đi khách của gái mại dâm là 75 nhân dân tệ. “Nhiều bà vợ cảm thấy lo lắng bất kỳ khi nào chồng đi công tác tới Đông Quản. Thật là đáng hổ thẹn” - cựu Bí thư thành phố Liu Zhigeng từng thừa nhận hồi năm 2009.
Nhằm xóa bỏ hình ảnh dơ bẩn của thành phố, giới chức Đông Quản đã mở cuộc tấn công, đóng cửa hàng loạt nhà chứa mini.
Tuy thế vẫn có những gái mại dâm cho biết cơ sở của họ đã không bị động đến. Được biết, ngành công nghiệp mại dâm ở Trung Quốc hiện nay chia thành hai loại chính. Một là người phục vụ đối tượng từ trung lưu trở xuống.
Đó là những phụ nữ thiếu kỹ năng, không được học hành, chủ yếu đến từ nông thôn, một số ít là công nhân thất nghiệp. Tầng lớp còn lại là phục vụ giới trung lưu và đại gia, những người trong tầng lớp này coi mại dâm là lối sống của họ.
Trong đó, một số lượng rất nhỏ nhưng ngày càng tăng cao của các sinh viên đại học xinh đẹp đã tự bán thân mình làm bồ nhí cho đại gia và những người quyền lực vì cho rằng cơ hội để chắc chắn kiếm được việc làm lương cao là vô cùng mong manh.
Trong khi chính phủ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa đã áp dụng các biện pháp cứng rắn đối với những người tổ chức, môi giới mua bán dâm, thì chính quyền vẫn do dự trong việc xử lý pháp luật đối với những người mua dâm, đôi khi xử lý họ như tội phạm nhưng đôi khi lại như những người có đạo đức xấu. Nhiều đợt truy quét được tiến hành quyết liệt.
Ví dụ tháng 5/2010, chỉ trong một đêm, cảnh sát đã đột nhập và bắt giữ 557 gái gọi núp bóng tiếp viên tại 4 hộp đêm lớn nhất Bắc Kinh.
4 hộp đêm sau đó đã bị đình chỉ hoạt động trong vòng 6 tháng. Đầu tháng 4/2010, cảnh sát cũng đã kiểm tra và đóng cửa hơn 400 tụ điểm giải trí, trung tâm massage và các salon tóc không có giấy phép kinh doanh trên địa bàn quận Triều Dương.
Cảnh sát cho biết sẽ không dung túng bất kỳ hình thức giải trí nào tổ chức và tiếp tay cho tệ nạn mại dâm, cũng như sẽ tăng cường các cảnh sát mặc thường phục để dọn dẹp những ổ mại dâm trá hình, gây nhức nhối xã hội.
Năm 2014, cảnh sát Trung Quốc phát động chiến dịch lớn nhằm truy quét mại dâm. Sau Đông Quản, cảnh sát ở nhiều tỉnh khác như Giang Tô, Hắc Long Giang, Hồ Nam và Sơn Đông đã liên kết lại với nhau mở chiến dịch truy quét trên toàn quốc chống tệ nạn mại dâm và buôn bán tình dục.
Trong 2 ngày giữa tháng 2, các đơn vị cảnh sát trên toàn Trung Quốc đã điều tra gần 1.500 trường hợp liên quan đến mại dâm, phát hiện 73 băng nhóm tội phạm, bắt giữ hơn 500 người và đóng cửa hơn 2.400 trang web môi giới mại dâm.
Đồng thời, Bộ Công an Trung Quốc một lần nữa nhắc lại lập trường của mình, rằng các quan chức công an địa phương sẽ bị cách chức và phải chịu trách nhiệm trước pháp luật nếu để mại dâm lộng hành.