Sau nhiều lần xét xử và trả hồ sơ điều tra bổ sung, cơ quan tiến hành tố tụng tỉnh Lạng Sơn vẫn chưa thể đưa ra một phán quyết cuối cùng liên quan đến "kỳ án" hiếp dâm trẻ em có dấu hiệu oan sai mà bị cáo là Đinh Trọng Đ.
Điều đáng chú ý hơn cả là tại tất cả các phiên tòa ở các cấp sơ thẩm và phúc thẩm, “bị cáo” Đ. một mực kêu oan. Đồng thời bị cáo đã mô tả rõ chuyện “yêu đương” của mình với Th. là hoàn toàn tự nguyện.
Bị cáo và bị hại yêu nhau được hơn 1 năm và đã nhiều lần quan hệ tình dục tự nguyện với nhau. Tại thời điểm quan hệ tình dục, cả hai người đều chưa đủ 18 tuổi. Điều này cũng đã được công nhận trong bản lời khai của “bị hại” Bùi Thị Th.
Lần quan hệ tình dục gần đây nhất tại bãi cỏ ven đường vào ngày 02/1/2014, bị cáo và bị hại vẫn đang yêu nhau. Khi gia đình Th. biết thì bố nuôi của Th. là ông Bùi Văn L. đã liên hệ với gia đình Đ. để đòi bồi thường thiệt hại với số tiền 50 triệu đồng. Do không được gia đình Đ. đồng ý nên ông L. đã nộp đơn tố cáo Đ. ra cơ quan công an.
Tại các phiên tòa, Đ. trình bày lại toàn bộ nội dung vụ việc và cam đoan đó là sự thật. Lý giải cho việc lời khai trong hồ sơ vụ án khác với các tình tiết diễn biến tại phiên tòa, bị cáo Đ. trình bày rằng mình bị bức cung. Cán bộ cơ quan điều tra đã tát, đánh và ép bị cáo phải nhận là mình đã hiếp dâm.
Ngày 15/6, TAND huyện Hữu Lũng đã tuyên quyết định trả hồ sơ, yêu cầu điều tra bổ sung để làm rõ căn cứ buộc tội bị cáo và khắc phục những vi phạm nghiêm trọng thủ tục tố tụng.
Tuy nhiên, cơ quan điều tra không thực hiện thủ tục điều tra bổ sung theo yêu cầu của Tòa án, Viện kiểm sát giữ nguyên quan điểm truy tố. Đến ngày 5/8, TAND huyện Hữu Lũng, tỉnh Lạng Sơn tuyên phạt bị cáo 5 năm tù giam, bồi thường cho gia đình bị hại 9 triệu đồng.
Phiên tòa gần đây nhất là ngày 28/9, TAND tỉnh Lạng Sơn tiếp tục xét xử phúc thẩm vụ án này và tuyên quyết định trả hồ sơ, yêu cầu cơ quan chức năng điều tra lại vụ án vì không đủ căn cứ kết tội.
|
Các luật sư tham gia bào chữa tại phiên tòa ngày 28/9 |
Nhiều chuyên gia pháp lý cũng như những người quan tâm đến vụ án đều nhận định rằng, mặc dù bị cáo có quan hệ tình dục với bị hại nhưng tại thời điểm đó cả bị cáo và bị hại đều là người chưa thành niên, việc quan hệ tình dục giữa bị cáo với bị hại vào ngày 1/2/2014 là tự nguyện nên hành vi của bị cáo không cấu thành tội phạm.
Bị hại khai là tại thời điểm bị cưỡng bức, bị hại và bị cáo không còn yêu nhau. Nhưng có 6 người được triệu tập làm chứng đều trình bày trước tòa là tối hôm xảy ra sự việc, bị hại vẫn chủ động ôm hôn bị cáo trước mặt mọi người, đi chơi cùng bị cáo cả ngày và bảo bị cáo đưa về nhà.
Hơn nữa, theo bản lời khai của bị hại, sau khi bị “cưỡng bức”, bị hại không hề cảm thấy sợ hãi mà vẫn yêu cầu bị cáo chở về, còn sử dụng điện thoại của bị cáo, phủi quần áo, nhặt quả ké bám trên người, lấy nước cho "kẻ hiếp dâm" uống và dặn dò "kẻ hiếp dâm" rằng đừng nói cho ai biết.
Bị hại khai có kêu cứu là “cô ơi cứu cháu với” nhưng khi đó bị hại đang bị đè ngửa làm sao có thể nhìn thấy cách đó 100m, đường rừng, trời tối…. có người đi xe máy qua?!
Dù trong những lời khai nhận tội hay chối tội, bị cáo Đ. đều trình bày lý do dừng lại nửa chừng, không tiếp tục quan hệ tình dục với Th. nữa là do sợ Th. bị tổn thương. Điều đó chứng tỏ Đ. vẫn quan tâm, lo lắng cho Th., hoàn toàn không muốn thực hiện hành vi trái ý muốn của Th.; Tại phiên tòa phúc thẩm, cả Đ. và Th. cũng đều thừa nhận là trước đó hai người đã có 2 lần tự nguyện quan hệ tình dục...
Khoảng 11h ngày 01/02/2014, Đinh Trọng Đ. gọi điện thoại rủ Bùi Thị Thu Th. (Sinh ngày 07/05/1998, trú tại thôn Tân Hương, xã Nhật Tiến, huyện Hữu Lũng, tỉnh Lạng Sơn) đi chơi tết. Th. đồng ý. Sau đó Đ. đi xe mô tô đến đón Th. vào xã Hòa Bình chơi và ăn uống tại nhà Đ. Khoảng 19h ngày 01/02/2014, Đ. mượn xe máy đưa Th. về. Khi đến khu vực thôn Đồng Hoan, xã Minh Tiến, huyện Hữu Lũng, tỉnh Lạng Sơn, Đ. điều khiển xe máy đi xuống khu vực bãi cỏ cạnh bờ sông để tâm sự. Sau đó, Đ. và Th. đã thực hiện hành vi quan hệ tình dục cho đến khi Th. kêu đau, bảo Đ. dừng lại thì Đ. không thực hiện hành vi quan hệ tình dục với Th. nữa và đưa Th.về nhà. Sau khi biết sự việc, ngày 02/2/2014 bố nuôi của Th. là ông Bùi Văn L. đã liên lạc với bố mẹ Đ. để yêu cầu bồi thường. Song do hai bên gia đình không thỏa thuận được mức bồi thường nên ông L. đã làm đơn tố cáo gửi Cơ quan CSĐT Công an huyện Hữu Lũng đề nghị làm rõ sự việc Th. bị Đ. xâm hại tình dục. Bản kết luận điều tra của Cơ quan CSĐT công an huyện Hữu Lũng và cáo trạng của Viện KSND huyện Hữu Lũng đều kết luận Đ. phạm tội “Hiếp dâm trẻ em” theo quy định tại Điều 112 Bộ luật hình sự. |