Đây là chủ đề của chương trình giao lưu được Hội Bảo trợ người tàn tật và trẻ mồ côi Việt Nam chủ trì, phối hợp với Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch, Bộ Lao động - Thương binh và Xã hội, Hội Liên hiệp phụ nữ Việt Nam, Đài Truyền hình Việt Nam tổ chức sáng 17/10.
Đây là một trong những hoạt động thường niên được diễn ra nhằm mục đích tuyên truyền nâng cao nhận thức về quyền của người khuyết tật nói chung và trong tình yêu, hôn nhân, hạnh phúc gia đình nói riêng.
Tham dự chương trình năm nay có 30 cặp vợ chồng người khuyết tật tiêu biểu đến từ 24 tỉnh, thành phố trong cả nước do Hội Bảo trợ người tàn tật và trẻ mồ côi Việt Nam phát hiện, lựa chọn (chương trình“Hạnh phúc vợ chồng người khuyết tật” năm 2012 là 20 cặp). Trong đó có 17 phụ nữ khuyết tật, 4 đại biểu người dân tộc, 9 đại biểu đi xe lăn.
|
Vợ chồng anh Lê Đức Hiền - Nguyễn Thị Đượm trên sân khấu Chương trình. Ảnh: Ngọc Nga |
30 cặp vợ chồng là 30 câu chuyện tình yêu, hôn nhân với nhiều cung bậc cảm xúc, thăng trầm, giông bão. Họ đã phải vượt qua biết bao khó khăn trở ngại để đến được với nhau, cùng chia sớt ngọt bùi đắng cay, đơn giản chỉ mong luôn được bên nhau, cùng xây dựng hạnh phúc gia đình.
Họ là những cặp vợ chồng đến từ mọi miền tổ quốc, với nhiều dạng tật khác nhau, hoàn cảnh, công việc, thành phần cũng khác nhau. Từ nông dân, công nhân, trí thức, thương binh, công chức nhà nước, nhân viên công tác xã hội đến vận động viên thể thao, chủ cơ sở sản xuất kinh doanh, lao động phổ thông....
Họ có nét chung là biết rung động yêu thương chân thật, biết đồng cảm, sẻ chia, nương tựa nhau, dũng cảm vượt qua thử thách để đón nhận hạnh phúc của mình, khi trái tim chạm đến trái tim một cách chân tình mà không phân biệt lành lặn hay khuyết tật.
Đó là vợ chồng anh Trần Công Đông (1984) và chị Trần Thị Gái (1989). Năm 2 tuổi, sau một trận sốt kéo dài, anh Đông bị liệt nửa người, sau nhiều nỗ lực chữa trị suốt 3 năm, anh còn bị teo một chân. Tốt nghiệp THPT anh vào TP HCM học nghề lắp ráp điện tử 1 năm, rồi về quê, xin vào học nghề tại Trung tâm dạy nghề giới thiệu việc làm của tỉnh Thừa Thiên Huế. Tại đây anh gặp được chị Trần Thị Gái đang học nghề may tại Trung tâm.
Chị Gái bị khuyết tật ở những ngón tay và một chân. Anh chị hiện có 2 người con, bé trai 8 tuổi và bé gái 2 tuổi. Được Trung tâm tạo điều kiện, anh Đông được học thêm nghiệp vụ sư phạm và hiện đang đứng lớp dạy nghề cho các học viên tại Trung tâm.
Ngoài ra anh cũng nhận thêm việc chạm khắc gỗ để có thêm thu nhập. Chị gái ở nhà chăn nuôi sản xuất. Thu nhập không cao nhưng ổn định, gia đình luôn êm ấm, hạnh phúc.
Hay câu chuyện của hai vợ chồng khiếm thị anh Hoàng Văn Lý và chị Phạm Ngọc Dung (Hà Nội), trong một buổi giao lưu văn nghệ giữa hai tổ chức Hội, tiếng hát mê đắm lòng người của chị đã hoà quyện vào tiếng đàn bầu thiết tha trầm bổng của anh.
Mối đồng cảm giữa hai con người cùng cảnh ngộ, hai trái tim đang thổn thức đã xích lại gần nhau. Họ cảm nhận sự hiện diện của nhau qua giọng nói và đôi bàn tay nắm chặt. Vượt qua những băn khoăn, trăn trở của hai bên gia đình, họ đến với nhau và cùng nhau khẳng định tình yêu, khả năng tự lập của mình trong cuộc sống….
|
Các gia đình người khuyết tật nhận bằng khen tại chương trình. Ảnh: Ngọc Nga |
Những câu chuyện đời và bí quyết giữ lửa hạnh phúc đầy xúc động và chân thực đó sẽ được truyền tải trọn vẹn thông qua chương trình giao lưu “Hạnh phúc vợ chồng người khuyết tật”, góp thêm một thông điệp đầy nhân văn về quyền được “gõ cửa trái tim” của người khuyết tật.
Chia sẻ về chương trình, ông Lương Phan Cừ, Chủ tịch Hội Bảo trợ người tàn tật và trẻ mồ côi Việt Nam, Trưởng Ban tổ chức cho biết: “Như bao người lành lặn khác, người khuyết tật cũng có đầy đủ các quyền bình đẳng trong mọi lĩnh vực cuộc sống, trong đó có quyền mưu cầu hạnh phúc, quyền được yêu, xây dựng gia đình. Tuy nhiên, thực tế vẫn còn nhiều rào cản khiến quyền này của người khuyết tật còn gặp nhiều trở ngại, không chỉ ngoài xã hội, thậm chí trong nhiều gia đình vẫn còn những định kiến, phân biệt đối xử, bản thân nhiều người khuyết tật còn chưa đủ tự tin, dũng cảm để đến với tình yêu mà mình lựa chọn.
Chương trình muốn gửi gắm thông điệp, quan tâm đến người khuyết tật, bên cạnh các vấn đề về việc làm, giáo dục, y tế, tiếp cận… còn cần quan tâm đến đời sống tinh thần, tình cảm của người khuyết tật.
Bởi đó là sức mạnh, là nguồn lực, là điểm tựa giúp người khuyết tật phát huy nội lực, khẳng định giá trị bản thân, đóng góp cho gia đình, xã hội”.