Chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, những tâm hồn, những trái tim yêu âm nhạc nơi triệu triệu người Việt Nam đã phải nghẹn ngào đưa tiễn hai thần tượng âm nhạc mà họ dấu yêu, trân trọng về Miền đất Mẹ! Những xúc cảm tiếc nuối, nghẹn ngào còn vọng về từ hàng ngàn trái tim của những người con đất Việt xa xứ.
Chia sẻ những cảm xúc của mình với Phapluatplus.vn, Thu Hằng - một người con đất Việt đang sống và làm việc tại Quốc đảo Sư tử xa xôi cho biết: "Tôi và rất nhiều anh em người Việt bên này đều đang có chung một nỗi buồn rất lớn! Một nỗi buồn không thể gọi tên! Hai ngày qua, chúng tôi đã gần như không ngừng theo dõi trên báo Điện tử Phapluatplus.vn.
Trong hàng trăm tờ báo, chỉ Phapluatplus.vn mới giúp chúng tôi có một cảm giác rất thật, cho chúng tôi thấy như đang được hoà cùng đoàn người thân và hàng ngàn người yêu nhạc khác tiễn đưa hai thần tượng âm nhạc về Miền đất Mẹ!"
Toà soạn Phapluatplus.vn giới thiệu tới bạn đọc những tâm sự đầy yêu thương, tiếc nuối của độc giả Thu Hằng dành cho Rocker Trần Lập qua bài thơ: "Tiễn Anh!":
"17 năm trước, tôi là một cô bé sinh viên xa nhà lên Hà Nội học. Tôi đã nghe đâu đó người ta nói về ban nhạc Bức Tường. Nhưng tôi chỉ biết đến anh và bắt đầu ngưỡng mộ anh khi nghe đứa em trai của tôi cầm đàn guitar và hát "Đường đến ngày vinh quang", " Bông Hồng Thuỷ Tinh", " Mắt đen"...
Nó hát hay và say mê lắm! Trong tiếng guitar bập bùng, tôi cũng nhẩm hát theo nó và thuộc những bài hát ấy từ lúc nào. Ca từ trong rock của anh vừa mềm mại lại vô cùng mạnh mẽ đã lay động trái tim tôi. Còn lay động hơn nữa khi tôi nhìn thấy anh hát trên những sân khấu lớn và truyền lửa cho hàng vạn người. Vâng, anh là một người truyền lửa nhiệt huyết nhất mà tôi từng biết đến.
Sau này có mạng xã hội, tôi có theo dõi trang cá nhân của anh và cảm phục anh bởi nhân cách sống, bởi những đam mê cháy bỏng và bởi hạnh phúc nho nhỏ, đơn sơ mà ấm áp anh có với người bạn đời. Người đàn ông ấy, sau tất cả những hào quang, là một người chồng rất mực yêu thương gia đình và người cha tuyệt vời của hay đứa con! Đó là điều tôi thấy thương anh hơn ai hết, thương cả người đàn bà tần tảo hi sinh của anh.
Giờ đây âm dương đôi ngả, chị sẽ sống sao nếu thiếu đi người đàn ông vững chãi của đời mình dẫu anh có gọi chị là chiến binh. Nhưng trái tim người chiến binh ấy cũng đơn giản chỉ làm bằng máu và hoa hồng vì yêu anh trọn vẹn thì tránh sao khỏi xa xót, cô đơn... Cầu cho linh hồn anh được siêu thoát và phiêu diêu miền cực lạc. Và một ngày anh chị sẽ lại gặp nhau và viết tiếp nhân duyên dang dở kiếp này... Thương!".
Với xúc cảm mãnh liệt, độc giả Thu Hằng đã bật lên những câu thơ mà chị tự nhận là mình, bằng tất cả sự yêu thương và chia sẻ chân tình đã "Viết thay người vợ chiến binh của anh":
TIỄN ANH
Người đàn bà hoá đá" mãi chờ anh
Bên "Cây bàng" mỗi đông về trút lá
Đôi vai gầy rung lên trước đớn đau nghiệt ngã
"Bông hồng thủy tinh" cứa vào "Đêm",
vỡ toang tiếng nấc nghẹn ngào.
Em đã nghĩ anh "Ra khơi" rồi anh sẽ "Trở về"
Ngờ đâu anh ra đi mãi mãi
Lời từ biệt chưa kịp tan trên môi người ở lại
Trái tim chiến binh cũng chỉ làm bằng máu và hoa hồng.
"Đôi bàn tay" anh đã từng ấp ủ em
Qua nhiều hơn mười mùa giông bão
Đã "Trao em trọn tình yêu", đã thương em tần tảo
Giờ là " Chim hót trời xanh"...
Em sẽ mãi yêu anh
chẳng bao giờ nguôi, không bao giờ dứt.
Đôi " Mắt đen" sẽ hàng đêm thao thức...
Chờ anh về gõ cửa gọi ngày lên!
Dẫu " Giọt đắng" này em sẽ chẳng thể quên
Nhưng anh hãy đi tiếp " Đường đến ngày vinh quang" anh nhé!
Như " Ngày hôm qua" anh đã từng bước tới.
Cho đến khi đôi ta tương ngộ, tương phùng
Bây giờ nơi đó lạnh lùng
Thương anh, thương đến vô chừng anh ơi...