Khi người ta đã trẻ, người ta dễ bị sứt mẻ. Cuộc sống vốn dĩ đã đầy giông bão, lòng người vì thế mà cũng nhỏ bé lại.
Tuổi trẻ của chúng ta thật buồn cười. Bởi chúng ta cứ để mình bị mắc vào những việc chẳng đáng, những cảm xúc lạ lùng, và cả những sự lạ lùng ở bên trong mỗi người nữa. Lạ lùng đến nỗi mà, ngay cả khi, đang sống trong những năm tháng tuổi trẻ, bất giác nhìn lại.
Con người lại ngỡ ngàng tự hỏi, không hiểu có thứ sức mạnh nào khiến ta có thể chịu đựng được nhiều tổn thương đến thế. Nhưng tuổi trẻ của chúng ta, rồi cũng sẽ qua, những năm tháng thanh xuân bồng bột, rồi cũng sẽ hết.
Sau tất cả, sẽ chỉ còn lại kỉ niệm và bình yên... nhưng tuổi trẻ, thì đã qua rồi.
“Khi người ta đã trẻ, người ta dễ bị sứt mẻ. Cuộc sống vốn dĩ đã đầy giông bão, lòng người vì thế mà cũng nhỏ bé lại. Tuổi trẻ ấy thật nhọc nhằn, người ta cứ buồn vì những sự thực không như những gì mình mộng tưởng. Thật sự đã cứ buồn mãi mà đành ôm lấy niềm đau trong lòng không cởi bỏ được.
Ở tuổi trẻ sẽ có những thứ tình cảm bắt đầu chớm nở trong trái tim ta. Thanh xuân chúng ta đi riết để gom nhặt những điều nhỏ nhặt đem đong đầy thành những hoài bão ta từng mơ ước.
Để rồi một ngày mơ ước ấy vô tình vụn vỡ, ta khóc, ta thất vọng, ta chán nản bỏ mặc cuộc đời bão giông. Người ta đành phải chấp nhận những điều ở hiện thực rất khó khăn vất vả.
***
Nỗi buồn cho dù có vẽ lên cát để những đợt sóng xô xóa nhòa cũng khó lòng mà thực hiện được. Rõ người không biết buồn mà lòng mình thì buồn mãi không thôi. Thật sự mình đã quá thất vọng để đặt lòng tin vào một người không yêu mình. Thời gian không thể làm lành vết thương, nó cũng như vết sẹo còn mãi chạy trong trái tim. Sau này mỗi gặp lại người, vết thương ấy lại như trỗi dậy đầy bối rối.
***
Tuổi trẻ lại còn vô vàn mộng ước, lòng người khó lường trước được nên tuổi trẻ người ta sẽ đôi lần chọn sai người, sai thời điểm. Những ước mơ viển vông ở thanh xuân ta đành gác lại để nghĩ suy về những điều đã qua. Ta tự an ủi mình mạnh mẽ hơn và trưởng thành hơn để vượt qua những tháng ngày thanh xuân đầy gian nan và vất vả.
Người ta dễ dàng đến với mình và hạnh phúc sẽ luôn đong đầy, dễ dàng đi qua như giấc mộng đẹp đẽ ngang qua đời mình để những nhớ nhung buồn bã thì luôn chất chứa trong lòng. Yêu một người đâu dễ dàng đến vậy.” – (Phạm Văn Lộc – Theo Girly.vn)
Tuổi thanh xuân là dòng nhật ký, là trang lưu bút ghi lại quãng thời gian đẹp nhất của đời người. Tuổi thanh xuân là quãng thời gian đẹp nhất, mơ mộng nhất, ngây ngô nhất và có lẽ cũng đáng yêu nhất. Tuổi của những bồng bột ưu tư, còn mơ mộng với những ước vọng, những điều chưa tới, những thứ còn xa xăm.
Tuổi thanh xuân cũng cứ buồn cười như thế. Nhưng cũng chẳng thể ngừng cười. Bởi cuộc sống đâu chỉ có những nỗi buồn. Nắng vẫn chiếu và cũng chẳng thiếu những cơn mưa. Tuổi trẻ cũng vậy, rồi cũng sẽ đến ngày bình lặng, an yên sau những biến cố.
Nhà văn Minh Nhật từng viết: “Đến một ngày, chúng ta sẽ cùng ngồi lại nơi nào đó, khi mỗi người đã có những khoảng trời riêng, nhìn nhau bình thản, và nhận ra dù đã đi qua những khó khăn đến mấy, dù đã vấp bao nhiêu lần, dù chuyện gì xảy ra…Thì, chúng ta rồi sẽ ổn thôi.” – (Minh Nhật)
Mọi góp ý hay cộng tác viết bài vui lòng liên hệ theo địa chỉ:
[email protected]
[email protected]
[email protected]