Cả đời chỉ yêu một lần là tốt nhất. Yêu quá nhiều sẽ trở nên lãnh đạm, đổi người yêu quá nhiều sẽ hay so sánh...
Tình yêu vẫn luôn là một đề tài muôn thuở, rất nhiều các nhà văn, thi sĩ đã đặt bút viết về tình yêu nhưng có lẽ cũng chẳng thể nào khai thác được đến cùng kiệt thứ tình cảm bất bất tận này. Rốt cuộc tình yêu là gì? Có tin được không? Có người từng nói:
“Cả đời chỉ yêu một lần là tốt nhất. Yêu quá nhiều sẽ trở nên lãnh đạm, chia tay quá nhiều sẽ trở thành thói quen, đổi người yêu quá nhiều sẽ hay so sánh. Đến cuối cùng, bạn sẽ không còn tin vào tình yêu nữa. Thực ra, đối với tình yêu, càng đơn thuần sẽ càng hạnh phúc” – (Khuyết danh)
“Gửi anh!
Chắc anh sẽ chẳng bao giờ đọc được những dòng này đâu hoặc sẽ đọc được khi em không còn ở đó nữa. Em đang ngồi một mình trong văn phòng, ở trên tầng 24 của một toà nhà trung tâm thành phố. Tự nhiên em nghĩ về anh. Nghĩ đến film The Mexican có Julia Robert và Brad Pitt đóng. Trong film có một câu hỏi thế này: Nếu hai người yêu nhau nhưng dường như rất khó để ở cạnh nhau, thì đến điểm nào họ cảm thấy là đủ? "Câu trả lời là "không bao giờ". Mọi người trả lời đủ kiểu, còn cậu bạn em thích, lúc đó đã ở Mỹ, nói rằng việc đó giống như đổ một vốc cát lên một vốc cát khác. Em đã thích cậu ấy rất lâu, lâu đến mức mà chỉ cần nhìn ai đó trên đường hơi giống cậu ấy, tim em như rơi mất một nhịp. Vì có lẽ em đã nghĩ, nếu không có cậu ấy, em sẽ không bao giờ thấy đủ cả.
Em tin vào tình yêu có thật. Sự tồn tại của tình yêu là có thật. Nó hiện diện khắp nơi, dưới nhiều dạng thức và loại hình khác nhau. Em cũng xem nhiều film, đọc nhiều sách nói về sự kì diệu của tình yêu nữa. Không phải em không tin, nhưng em nghĩ, điều đó sẽ không xảy ra giống như trong film.
Yêu, đôi khi là yêu cả tá người rồi lấy một người và chỉ chung sống với người đó. Không kể đến li dị, thì những người sống với nhau đó, bao nhiêu người cảm thấy người mình lựa chọn đủ cho một đời và bao nhiêu người chỉ đơn giản là đã thấy cần phải có điểm dừng và thế là kết thúc yêu đương tình trường? Nếu tình yêu trước là đến rồi đi, như đồ thị vòng đời của một vòng sản phẩm, có phát triển, có đỉnh điểm rồi xuống dốc tiệm cận mãi, thì người mà họ lựa chọn để lấy, tình yêu của họ cho người đó có đồ thị như thế nào?
Mọi người hay bảo yêu càng nhanh thì bỏ càng sớm. Yêu nghiêm túc, em chỉ muốn giữ và cố giữ một mức độ thật chậm. Muốn nắm tay rồi muốn được ôm, được hôn, được ở sát trong lòng, được trở thành một phần không thể thiếu của người ấy. Nếu như tất cả chỉ xảy ra trong một đêm, ắt hẳn em đã thấy người trống hoác và bản thân vô nghĩa lắm. Nhưng chậm đến mấy rồi cũng sẽ hết như sản phẩm ngoại trừ điện, nước, xăng dầu và đồ ăn, có bán chạy đến mấy rồi cũng sẽ hết thời. Em và người ấy chia tay như lẽ tự nhiên nhất, như cốc nước đã hết ấm vào mùa đông còn bao nhiêu cũng chẳng buồn uống nữa. Thế mà nhiều khi nghĩ lại, vẫn cứ thắc mắc tại sao lại chia tay.
Năm thì qua đi nhưng mùa thì trở lại. Tình yêu đi rồi đến như vẫn thế, chỉ có người là khác thôi.
Không đến cũng chẳng sao. Mòn mỏi chờ đợi chẳng ích gì. Nhiều người nói đó là cảm giác chai sạn, như quen với việc thiếu vắng rồi thì tự nhiên xuất hiện điều gì đó để rồi lại thiếu vắng là điều khó chấp nhận. Nếu như mọi thứ nhạt nhòa như thế, thì nói tin vào tình yêu có nghĩa lý gì? – (Zelda Gin)
“Ba phần tư người yêu nhau nhưng không đến được với nhau. Ba phần tư những người yêu nhau lấy được nhau rồi thì không yêu nhau nữa”. Quả thật trên trái đất này thật khó để xác định cái gì sẽ tồn tại vĩnh cửu, khi giá trị của tình yêu đôi khi chỉ được đo bằng nước mắt.
Nhưng không vì thế mà chúng ta mất niềm tin vào tình yêu. Tình yêu đơn giản là yêu thôi. Tình yêu vốn chẳng có gì khó tin cả. Chỉ đơn giản là sau những vấp ngã, sai lầm, những mộng mơ qua đi bạn dần suy nghĩ chín chắn hơn, nghiêm túc hơn và hiện thực hơn. Vẫn yêu, vẫn thương, vẫn đắm đuối, hi vọng, tin tưởng nhưng cẩn trọng hơn.
Có lẽ, cũng nên một lần dám sống đúng với cảm xúc của con tim mình để tận hưởng trọn vẹn những cung bậc ngọt ngào do tình yêu mang lại. Bởi nếu cứ lo sợ thì làm gì còn chỗ cho tình yêu tồn tại? Sợ điều đó một lần nữa lại xảy đến với bản thân thì bao giờ những đổ vỡ mới chịu qua đi?
Hãy cứ mở rộng lòng mình, học cách bắt đầu từ kết thúc, đừng sợ bắt đầu lại, bởi ai mà không khao khát yêu thương, bởi ai mà không mong bản thân mình hạnh phúc. Khi con tim bạn rung động trước người nào đó thì có nghĩa là một cánh cửa mới đang bắt đầu mở ra.
Dù bạn có tin vào tình yêu hay không thì nó vẫn luôn tồn tại. Vậy nên nếu đã nhận ra nhau giữa cuộc sống thì còn ngại ngần gì mà không yêu. Bởi có ai được qua hai lần tuổi trẻ?
Mọi góp ý hay cộng tác viết bài vui lòng liên hệ theo địa chỉ:
[email protected]
[email protected]
[email protected]